Old school Easter eggs.
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 15

 CHƯƠNG 3: SỨ GIẢ THIÊN TUYẾT QUỐC



Phượng loan điện

“ cho truyền sứ giả Thiên tuyết quốc”……..
Từ bên ngoài điện bước vào hai nhân, một nam một nữ, một bạch y, một tử y…..

Trong phút chốc, phượng kim điện…..ko một người lên tiếng, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào bạch y thiếu niên trước mặt…kinh ngạc, sợ hãi than! Tất cả mọi cảm xúc đều đổ dồn lên mọi quan lại nơi đây.

Thiếu niên chừng 19, 20 tuổi, khuynh thế độc lập mang cổ cao quý khí chất hoàng gia. Hắn đứng đó dường như nhật nguyệt lu mờ, xinh đẹp ngũ quan, khéo léo mũi, anh đào môi…một đầu ô phát vén nhẹ nàng bởi một thanh ngọc trâm, ko son phấn tục tằng…..hắn như minh nguyệt chiếu rọi nhân gian. Nhưng ko phải vì thế mà quan lại nơi đây sợ hãi than mà vì hắn khuôn mặt…..giống, rất giống một người…

Một người mà tuyệt thế vô song Phượng đế

Vì hắn máu nhuộm hoàng đô

Vì hắn ko ngại tuyên chiến cùng thiên hạ

Vì hắn nhuộm máu tam quốc, thống nhất đại lục

Vì hắn, mà ngôi vị Phượng hậu trống 5 năm

Vì hắn, hậu cung Phượng quốc không có một người!!

Bạch y thiếu niên thật giống trong truyền thuyết yêu nhân của Phượng đế, nếu khác chỉ khác là Phượng hậu có xinh đẹp câu hồn màu tím con ngươi! Còn thiếu niên kia là trong veo đồng nhãn, xinh đẹp, mê người!!
Ngồi trên cao, Đường Vũ Mị tâm dường như nhảy lên! Đã bao lâu rồi, ko thấy khuôn mặt ấy, đã bao lâu rồi…..nhưng mà rất nhanh, sự chấn động đó dập tắt. Dù có giống như thế nào…….chung quy ko phải hắn, ái nhân của nàng….chỉ giống khuôn mặt nhưng khí chất hoàn toàn khác!!…ko phải hắn….ko phải……Mị cười khổ, Phượng…nha!…

******************************************************

“ Ca! tại sao mọi người cứ nhìn chăm chăm vào huynh vậy…” tử y cô nương – hoàng nữ Thiên tuyết quốc nghiêng đầu hỏi ca ca của nàng! tuy rằng ca ca rất đẹp, là Thiên quốc đẹp nhất nhân nhưng mà bọn họ nhìn ca trong ánh mắt là sợ hãi than nha, chứ ko phải bình thường thưởng thức cái đẹp

“ Ta cũng ko biết” , bạch y thiếu niên nhẹ giọng nói….hôm nay hắn như ý nguyện được gặp nàng. Thiên hạ tuyệt thế vô song Phượng đế! Thật ko khác trong tưởng tượng của hắn, như vậy xinh đẹp, như vậy cao ngạo, như vậy tài giỏi khiến cho hắn tâm loạn như ma!! Nhưng mà tại sao nàng nhìn hắn lại như nhìn một người khác…ko phải hắn!! bạch y thiếu niên nhíu mày suy nghĩ

“ Nga!..ca, ta nghe nói Phượng đế nàng đến bây giờ vẫn đang chờ một người đúng ko? Cho nên ko lập hậu rồi!!” tử y cô nương nghi hoặc hỏi

“ Chiêu nhân, sao lại biết chuyện này?..”.. bạch y thiếu niên mỉm cười hỏi

“ Nga! Thiên hạ này ai chẳng biết, Phượng đế vì của nàng phu quân mất tích mà nhuộm huyết nhị quốc, đến bây giờ vẫn chưa lập hậu chắc chắn vẫn chờ người ấy đúng ko!” Tiểu cô nương chớp mắt nói

“ Ân!…chắc vậy!!..”..hắn đúng là kẻ hạnh phúc nhất thế gian, bạch y thiếu niên cười nhẹ, mâu quang ảm đạm. Là a! hắn từ rất nhiều năm trước nghe chuyện giữa nàng và phu quân của nàng….hắn hâm mộ ko thôi! Vì thế, hắn từ lúc nào thầm tương tư khuynh thế là nàng….cho nên lần này đi sứ, hắn xin mẫu hoàng cho hắn đi cùng….cuối cùng gặp được nàng, hắn như vậy thật sâu thõa mãn
.



“ Lôi, ngươi thấy Thiên âm công tử đó như thế nào? Hắn thật giống Phượng chủ quân nha…”..Vũ nhíu mày nói

“ Ân….thật giống, ngươi nói có khi nào…”..Phong nhẹ nhàng đạo

“ Ko thể nào!..” .Lôi khẳng định

“ Nga!!” Phong, Điện, Vũ…….đều nhìn về phía Lôi

“ Tuy hai người họ như một khuôn mẫu đi ra nhưng hoàn toàn bất đồng. Thiên Âm công tử kia khuynh thế độc lập, thong dong tự tại…hắn tuy là nam nhân nhưng có tài, ngạo khí ko thua gì nữ tử, còn Phượng chủ quân khí chất thiên về ôn nhu, thiện lương….thuần khiết như ngàn niên bạch liên, u nhã như lan….nếu có thể tinh tế nhận xét thì hai người họ hoàn toàn bất đồng ”

“ Chủ tử như vậy ái Phượng chủ tử…nếu nàng nhầm lẫn giữa họ thì….” .Lôi trầm mặc! nếu như chủ thượng vì hắn có khuôn mặt giống Phượng chủ quân mà ..…. thì hắn sẽ ko còn tin trên đời này cái gọi là tình ái nha!!

Phong, Điện cùng Vũ trầm mặc……ko nói!





Thanh phong mang theo nhàn nhạt lãnh hương đào hoa, hương thơm khiến cho con người chìm vào trong đó! Mê say….

Đào phượng hiên, tháng hai hoa đào nở rực rỡ, lạc anh bay đầy trời, từng cánh hoa phi vũ trong gió….diễm lệ ko thể tả….

“ Đẹp quá!.”..Thiên Âm nhẹ cảm thán, đã từng xem rất nhiều hoa đào nở, từng xem rất nhiều các loại hoa…nhưng nơi đây đào hoa đặc biệt mỹ lệ..khiến cho hắn đắm chìm như vậy đích cảnh đẹp…rồi lạc vào ko hay

“ Ngươi…là ai?…ai cho ngươi đến nơi này?” Thanh lãnh một giọng nói vang lên, thanh tú hoàng y thiếu niên cau mày nhìn Thiên Âm ko hờn giận nói

Thiên Âm xoay đầu về phía phát ra tiếng nói, ngạc nhiên nhìn thanh tú thiếu niên trước mặt

“ Phượng….Phượng chủ quân!…” .hoàng y thiếu niên run run nói, mâu quang tràn ngập kinh hỉ, lệ ko biết tự lúc nào rơi, đến khi phát hiện lệ đã ướt đẫm dung nhan

“ Ko….ko phải!…ngươi ko phải công tử…ko phải tử mâu…ko phải như vậy ôn nhu, như vậy thuần khiết…” .hoàng y thiếu niên chính là Tiểu Khê sửng lại, nhẹ nhàng lắc đầu nói, mâu quang tràn đầy thất vọng

Thiên Âm giật mình…tử mâu…chẳng lẻ…hèn gì, quan lại nhìn hắn như vậy sợ hãi than, còn nàng nhìn hắn…mâu quang lại nhìn về người khác….thiên có như vậy trùng hợp sao chứ

“ Ta là Thiên Âm!..”.Thiên Âm nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ôn nhu cười nhìn Tiểu Khê

“ Ân…ta là Tiểu Khê…là thị hầu của Phượng chủ quân” , Tiểu Khê nhẹ giọng nói, vì Thiên Âm rất giống công tử cho nên hắn rất có hảo cảm

“ Tiểu Khê, ta như vậy gọi ngươi được!..” .Thiên Âm mỉm cười đạo!. “…ngươi nói ta rất giống nhà ngươi Phượng chủ quân tức là Phượng đế yêu nhân- Phượng hậu?..” .sau đó tiếp tục nói

“ Ân….ngươi khuôn mặt rất giống…chỉ trừ màu sắc đôi mắt, Phượng chủ quân tử sắc đôi mắt…xinh đẹp mê hồn!..” .Tiểu Khê cười nói, mâu quang tràn ngập tưởng niệm…công tử, Tiểu Khê rất nhớ người nha.

“ Vậy sao!..” Thiên Âm than nhẹ….là ý trời hay định mệnh trêu ngươi đây!

“ Nhưng mà nếu như quen thuộc công tử, sẽ ko nhầm ngươi với hắn nha!..”.Tiểu Khê tiếp tục nói nói

“ Công tử nhà ta tựa như tinh linh ko vướng bận thế tục, như vậy thiện lương, như vậy thuần khiết….đứng bên cạnh hắn khiến cho ngươi dù mệt mỏi đến đâu…tâm luôn an bình…” Tiểu Khê nhẹ đáp, ánh nhìn xa xăm! Nhớ ….tưởng niệm…cũng là xót xa. Vì sao thiên cố ý cho công tử như vậy vận mệnh, như vậy bi thương! Thật ko công bình mà
Thiên Âm ko nói, nhãn thần mờ mịt…thì ra nam nhân nổi tiếng khắp thiên hạ…nam nhân mà tuyệt thế Phượng đế chấp nhất si cuồng cùng yêu say đắm là như vậy a!…như vậy nam nhân…rất đáng được trân trọng rồi….

“ Thiên công tử, ngươi có thể đi nơi này dạo chơi, nhưng ko được đến căn nhà gỗ kia….đó là cấm địa…tốt nhất ko được đến,” Tiểu Khê nghiêm túc nói

“ Ân,…ta biết…” Thiên Âm cúi đầu cảm tạ


CHƯƠNG 4: HẮN NHÍU MÀY….TÂM TA SẼ ĐAU



“ Hoàng tử… mau đến cứu hoàng nữ nha!..”.một thị hậu nhanh chóng chạy đến hốt hoảng lo lắng báo với Thiên Âm….

“ Sao?…Chiêu nhân xảy ra chuyện gì?…” Thiên Âm hoảng hốt vấn

“ Hoàng nữ….nàng vào cấm địa…” thị hậu toát mồ hôi nói! Từng nghe Phượng đế như thế nào tàn nhẫn, như thế nào lãnh khốc…nếu như!…

‘ Ta đến…’ .Thiên Âm giật mình theo thị hầu, cấm địa…Chiêu nhân tại sao lại đến đó!…

Đào Phượng hiên

“ Tham kiến bệ hạ..” Thiên Âm hành lễ

“ Ân…” Đường Vũ Mị nhàn nhạt gật đầu

“ Ca ca!..” Thiên Chiêu Nhi mâu quang rưng rưng nhìn mình ca ca..ô..ô, ko phải là nàng cố ý nha, chẳng qua thấy căn nhà gỗ như vậy đáng yêu nên muốn vào xem!…ko ngờ….
Thiên Âm thở dài nhìn muội muội của mình…! thật là hay gây chuyện nha đầu

“ Bệ hạ, muội muội nàng trẻ con, tính cách hiếu động…ko may đến cấm địa..mong người lượng giải….có chuyện làm ca ca , ta thay nàng gánh vác…” Thiên Âm nhẹ giọng giải thích..

Đường Vũ Mị trầm mặc ko nói,….ko khí thập phần căng thẳng…mọi người ở đây đều khẩn trương, ko biết Phượng đế sẽ như thế nào giải quyết tiểu hoàng nữ đây! Phải nói rằng, có thể đắc tội với diêm vương còn hơn đắc tội đích Phượng đế nha…!

“ Hai ngươi đi đi…” Đường Vũ Mị than nhẹ, lắc đầu nói

‘ di….’ .mọi người đều kinh ngạc nhìn Mị…hôm nay Phượng đế sao hiền quá vậy ta….thiên sắp bão nỗi!!!…

“ tạ…bệ hạ…” Thiên Âm ảm đạm cười, sau đó mang theo muội muội của mình ra ngoài

“ Chủ thượng…”….Lôi trầm mặc bỗng dưng cất tiếng nói

“ Ngươi muốn hỏi ta vì sao tha cho nàng đúng không…” Đường Vũ Mị cười khẽ, cúi đầu ngắm người trong họa…khuynh thế dung nhan, bạch y thắng tuyết..tử mâu câu hồn nhiếp phách nhân tâm…

“ Là vì Thiên Âm công tử…” ..Lôi nhíu mày nói

“ Ân…” Vũ Mị ôn nhu cười, tay khẽ chạm ôn nhu lưu luyến họa nhân… khóe miệng cong lên khuynh thành tiếu dung

“ Hắn có khuôn mặt thật giống Phượng nha !….dù ko phải nhưng nhìn dung nhan ấy chỉ một cái nhíu mày…tâm ta sẽ đau…đau nha!..” Đường Vũ Mị nhẹ giọng nói, âm thanh trầm thấp nỉ non…như chính nói cho bản thân nàng

“ Lôi!…khi ái một người….chỉ cần người khác giống hắn một chút..dù chỉ là một chút thôi….ngươi cũng ko thể nào ra tay được!!..” Vũ Mị ngẩng đầu nhìn Lôi, mâu quang nhàn nhạt ôn nhu….giải thích…
Lôi nhãn thần phức tạp nhìn Vũ Mị…, rồi dần dần chuyển sang thanh minh…ái một người….có như vậy đẹp sao!!…có lẽ đi…dù ko nhiều thời gian bên cạnh nhau nhưng cả hai đều thõa mãn…ko hối hận, như vậy…chính là ái tình…!!!




“ Ca!…ta vào căn phòng gỗ ấy,…”…Thiên Chiêu Nhi ngẩng đầu nhìn ca ca của mình, cau mày nói

“ Chiêu nhi rốt cuộc thấy gì mà như vậy lo lắng …” Thiên Âm cười nhẹ hắn muội muội, ôn nhu vấn

“ Ta ..ta thấy trong đó rất nhiều bức họa….nhưng chỉ là họa một người…hắn rất xinh đẹp….nhưng mà hắn rất giống ca ca..nhưng lại ko phải ca ca nha!..” .Thiên Chiêu Nhi…nhãn thần nghi hoặc, cắn môi nói
Thiên Âm sững sờ…sau đó than nhẹ…cười khổ rồi lắc đầu…hắn biết người trong bức họa đó là ai nha. Người có thể khiến cho Phượng đế si mê chấp nhất, họa ra như vậy sống động…trên thiên hạ duy nhất có một người..duy có một người mà thôi

Là hắn Trầm Phượng….là thiên hạ tất cả nam nhân đều hâm mộ hắn

Hắn Thiên Âm cũng thật sâu hâm mộ hắn

Là yêu nghiệt…là phá thế…thương sinh thì như thế nào

Hắn có thể khiến cho vô song Phượng đế vì hắn mà si, vì hắn mà cuồng, vì hắn mà loạn…như vậy đích hắn đã là tối thiên hạ hạnh phúc nhất nhân !!…

Có phân này yêu, hà tất gì cầu…..còn gì cầu nha!!


Đám mây ko ngủ quyến luyến ngọn gió tự do.


Cũng thâm tình như ta,đối với ngươi chấp nhất không thay đổi.


Ngươi chính là giấc mộng đẹp nhất của ta


Không muốn tỉnh mộng như sương mai tiêu tán vô tung.


Chỉ cần trọn kiếp này có thể vì ngươi gánh vác 1 phần ưu sầu ta không oán cũng vô ưu


Rất muốn lại nắm chặt tay ngươi…


Cảm nhận sự ôn nhu ko giả dối


Hãy để ta hóa thành làn gió nhẹ xuyên qua thời không


Đem ngươi ấp ủ trong lòng……


Giọt mưa dung nhập vào con sông, đã cập bến sẽ không truy cầu ái tình thêm nữa


Quanh quẩn trong lòng là lời thệ ngôn của ta.


Lau khô dòng lệ ước hẹn đợi chờ vĩnh viễn.


Đợi đến ngày nào đó những đóa hoa nở rộ…. tình yêu chân thật sẽ lại về thôi !!!!


CHƯƠNG 5: BẢO BỐI LÊN ĐƯỜNG TÌM NƯƠNG



“ Cục cưng, phải ở nhà chăm sóc cha biết ko, tỷ rất nhanh rồi trở về …” .búp bê nữ oa nhìn tiểu nam hài cùng khuôn mặt của mình công đạo. Hai ngày trước đi hái thuốc thời điểm nàng phát hiện một địa đạo có thể đi ra ngoài, mừng như điên rốt cục có thể nhìn thấy mẫu thân, cha nhất định là chịu ko nỗi nữa rồi……cho nên nàng quyết định lên đường tìm mẫu thân.

“ Ân, cục cưng hội chăm sóc cha, tỷ tỷ nhanh chóng tìm được mẫu thân nha!” Nam búp bê phấn nộn khuôn mặt oai đầu nói

“ Ân…..tỷ tỷ công đạo nhỡ rõ ko…..,” nữ oa vuốt đầu nam oa

“ Cục cưng biết, ko được cho phụ thân biết…..cục cưng làm tốt lắm, tỷ tỷ an tâm …”…..tỷ nhất định phải đi sớm về sớm nha

“ Tỷ biết, cục cưng mau vào nhìn cha đi, phụ thân giờ này chắc chắn tỉnh rồi….”.

Nhìn nho nhỏ bóng lưng khuất dần. Oa nhi búp bê hăng hái lên đường bừng bừng quyết tâm………..lên đường tìm nương




“ Nga!!” Nho nhỏ thân ảnh thở dài, chỉ thấy đáng yêu tiểu cô nương oai đầu chống cằm tay nhỏ bé, một bộ dạng vô cùng đáng yêu búp bê nữ oa. Nàng đi cũng được ba ngày nha, nhưng ko tìm được nương thân làm sao bây giờ. Tuy thông minh lanh lợi đến đâu nhưng từ nhỏ sống trong cốc lý, cũng chỉ 4, 5 tuổi xa nhà cũng có cảm giác sợ hãi nha, tuy dọc đường thật may mắn có các tỷ tỷ, thúc thúc hỗ trợ nhưng mà cũng thật lo lắng.

Nàng hỏi tả thừa tướng Đường Vũ Mị thì mọi người ko biết……., ko lẽ phụ thân nhớ lầm, nhìn nho nhỏ mộc trâm nữ oa nhi suy sụp thở dài.

“ Oa nhi, sao ngồi đây….ngươi là ai ?” , một giọng nói vang lên. Lục y trung niên nữ nhân, bộ dạng tục tằng, thô bạo……..
Búp bê ngẩng đầu nhìn, trong suốt mắt to chớp chớp bộ dáng thập phần thủy linh, tò mò nhìn vào người nọ. Người này khiến cho nó cảm giác thật ko thích, ánh mắt thật đáng sợ

“ Ta ………..tìm người thân” , búp bê nhíu mày nói, lãnh đạm tỏ vẽ ko sợ hãi

“ Nga….để tỷ tỷ giúp ngươi thế nào”, thô tục nữ nhân ánh mắt dâm loạn này nhìn búp bê, xinh đẹp này nam hài bán vào tiểu quan quán nhất định kiếm ko ít bạc.

“ Ta ko cần” búp bê bĩu môi nói, xoay người chạy đi, nói giỡn nàng mới ko cần bị nhìn như vậy thật đáng sợ nhân a, ô…ô…..nương thân …

“ Ha ha…….búp bê, ngươi nghỉ đừng chạy thoát……”……dâm loạn tiếng nói vang lên, khiến cho búp bê sợ hãi

“ Buông, ………buông tay….thối bổn đản…ta là nữ nhân a……”..búp bê hoảng loạn xua tay khỏi ma trảo của trung niên nữ nhân, khuôn mặt nhỏ bé nhăn thành một đoàn

“ Ha….ha…nữ nhân cũng xinh đẹp như vậy. Búp bê ngươi lừa ta đi……”…thô bạo bàn tay tiếp tục sờ soạng

“ Ô….ô….ngươi biến thái, nương của ta là thừa tướng Đường Vũ Mị…..nàng nhất định ko tha cho ngươi…”….búp bê oa khóc lớn lên, ủy khuất vô cùng

Rầm……tê…………………bùm!!………….

Búp bê trợn to mắt nhìn gã nữ nhân trung niên bị đá văng ra xa, hộc máu…….., nha nha!!! Ko phải đâu nàng ko có làm gì hắn a, sao hắn lại bị đẩy ra xa thế kia, ngẩng đầu nhìn trước mắt dung nhan kia búp bê ngây dại

Oa! Thật xinh đẹp , đây là lần đầu tiên nàng thấy có người xinh đẹp ko thua gì phụ thân đấy , hoàn mỹ ngũ quan….hỏa y rực lửa, tóc đen bay múa, ngạo khí xuất trần……….nữ nhân này,…… thật quen thuộc
 Đường Vũ Mị điên rồi, nàng thật sự mừng như điên, nàng trên đường đến tổng bộ Huyết sát minh cung thế nhưng nghe thấy nhóm ồn ào này…..tiếng kêu tức giận của oa nhi : “ nương của ta là tả thừa tướng Đường Vũ Mị………..” kia một khắc nàng nghĩ đến đứa nhỏ mà Phượng mang thai…, cái kia đứa nhỏ, lại gần một khắc nàng gần như tê dại, trái tim như muốn đình chỉ, đứa nhỏ có khuôn mặt thật giống hắn, dung nhan âu yếm mà nàng thương nhớ chấp niệm nhiều năm……ngay lập tức ko lưu tình chút nào oanh ngay cái kẻ dám cả gan sờ soạng bảo bối của nàng!

“ Ngươi…”…..trung niên phụ nhân phun máu hoảng sợ nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp trước mặt

“ Ảnh, đem nàng ta xử lí cho tốt……” Vũ Mị cười lạnh, nếu ko phải ở bảo bối trước mặt nàng thật muốn lăng trì hắn.

“ Là ”…….áo đen nữ nhân nhanh chóng tuân mệnh lôi gã nữ nhân ngơ ngác đi giải quyết

“ nga, tỷ tỷ……..nhĩ hảo…..cảm ơn giúp ta..hắc hắc……”…búp bê nữ oa cúi đầu cảm tạ

“ ngươi…nói nương của ngươi là Đường Vũ Mị,…..cái này ai nói cho ngươi……” Đường Vũ Mị áp lực đè nén thanh âm, run run hỏi, nàng sợ là nàng hy vọng càng nhiều càng thất vọng………

“ là…..cha của ta nha……”….búp bê nhỏ giọng nói…..này vị tỷ tỷ kì quái, như muốn khóc là rốt cuộc vì sao nga

“ tên…, tên của cha ngươi “ Đường Vũ Mị tận lực kềm chế, ôn nhu vấn

“ nga…….Trầm Phượng…”…….búp bê xinh đẹp, chớp mắt to nói

Oanh…thiên hoàn địa chuyển, trời đất đảo loạn, mừng như điên, thống khổ…lệ……theo khóe mắt ko ngừng chảy ra,…..từng giọt phủ lên vết thương lòng……..

Lần đầu tiên trên đời

Và cũng là lần cuối cùng

Nàng – Đường Vũ Mị lệ rơi như mưa

Xinh đẹp nữ nhân, hỏa y như máu, khuynh thế dung nhan, một đời ngạo khí bao trùm cả thiên hạ lần đầu tiên cũng là duy nhất rơi lệ…hình ảnh đó mãi cho đến sau này, khi nữ oa nhi trở thành Phong đế, người đời ca tụng minh quân….hắn vẫn ko quên được. Vì đó là đầu tiên nàng gặp trong truyền thuyết mẫu thân của mình




“ Cục cưng , tỷ tỷ đã về chưa………” Trầm Phượng suy yếu hỏi, đứa nhỏ đi cũng nhiều ngày khiến cho hắn lo lắng ko thôi, nàng dù sao còn nhỏ tuổi lại ko biết thế sự ………khi hắn biết tin bảo bối suất môn vừa lo lắng vừa sợ hãi lại mang theo chút chờ mong…

“ Cha, mau uống thuốc thôi, thuốc nguội ko tốt……”..cục cưng lo lắng thuyết.

“ Ân!!, cục cưng vất vả……”…..Trầm Phượng thở dài, hắn thật vô dụng, làm cha mà để cho hai đứa con chịu khổ, lo cho mình, còn bảo bối. Trầm Phượng than nhẹ, thời gian của hắn đã ko còn nhiều nữa rồi!!

“ Bảo bối ko biết có việc gì ko?” Càng nghĩ càng lo lắng, nôn nóng bất an….khiến Trầm Phượng thêm sợ hãi, hắn sợ bảo bối có việc gì thì hắn sống làm sao đây, làm sao có thể ăn nói với nàng đây………hắn nhất định phải nhanh khỏe đi kiếm bảo bối a!!





“ Choang……………”

“ Tỷ tỷ……………ô..ô…… tỷ rốt cục về rồi nha, cục cưng thật lo lắng…” .cục cưng oa vào lòng nữ búp bê khóc nấc lên

“ Nga! Ko có việc gì,….tỷ tỷ ko sao” , búp bê nữ oa xoa đầu ôn nhu nói

‘ Bảo bối……khụ…khụ…’…vui sướng thanh âm vọng lại, bảo bối của hắn rốt cục trở lại nha,…..nhanh chóng bước ra xem chính mình con, ko ngờ vấp ngã lại rơi vào một ấm áp hoài ôm. Quen thuộc hơi thở, lãnh hương nhàn nhạt đào hoa, hữu lực tiếng tim đập khiến cho hắn…..muốn khóc!!…

Nàng nhìn thấy gì, trời ạ!! Phượng của nàng nha, bảo bối của nàng, Phượng như thế gầy, như thế mệt mỏi …khiến cho nàng tâm đau đến ko thể thở nỗi. Tuy bảo bối có kể cho nàng một chút tình hình về Phượng nhưng nàng thật ko ngờ thiên hạ của nàng như thế gầy, như thế..suy yếu……

“ Phượng…, Phượng của ta nha. Ta rốt cuộc tìm được ngươi….Truyện up tại: khotruyen.wapego.ru .ngươi có biết ta có bao nhiêu nhớ ngươi nha!!……” Đường Vũ Mị trầm thấp áp lực thanh âm vang lên, ôn nhu tiếng nói, ấm áp hơi thở khiến cho hắn muốn khóc, thật muốn nhìn thấy dung nhan đó, nhìn thấy đôi mắt ôn nhu khiến hắn si mê trong đó……nhưng hắn…

“ ô………..ô….” trầm thấp tiếng nức nở, âm thanh nhỏ…..bờ vai run lên vì xúc động…….hắn thật muốn khóc, khóc thật to.

“ Tốt lắm., ko có việc gì rồi,…….khóc thật to, rồi ngủ một giấc thôi, mọi việc để cho ta giải quyết, biết ko?….”. Đường Vũ Mị ôn nhu bên tai hắn thì thầm, vuốt nhẹ hắn gầy yếu thân mình, nàng có nhiều điều muốn hỏi hắn. nhưng mà …Phượng thật yếu…!!…….

Phượng ko nói, cố sức giữ chặt này ấm áp hoài ôm, chôn đầu vào lồng ngực cảm thụ nàng tiếng tim đập….dần dần…..thiếp đi, nhưng khóe miệng vẫn cong lên một nét cười ôn nhu!

Đường Vũ Mị ôn nhu cười, khẽ hôn hạ hắn thần, phớt nhẹ nhưng chứa đầy yêu thương nhung nhớ……….đặt hắn nằm xuống, đắp chăn hảo, nàng phải đến xem các bảo bối

“ Tỷ, di di xinh đẹp kia là ai nha” tiểu nam hài oai đầu xinh đẹp hỏi

“ Là nương thân của chúng ta ” , búp bê nữ oa xoa đầu đệ đệ đáp. Nàng ngày đó cũng thật hoảng sợ khi xinh đẹp tỷ tỷ ôn nhu mỉm cười nhìn mình nói “ ta là nương của ngươi ” khiến nàng thật xúc động khóc lớn một hồi, nương mới hỏi về cha thân, nhìn nương như vậy xúc động nàng tin chắc nương cũng thật yêu cha đâu, nhưng mà tại sao hai người lại cách xa nha, búp bê khó hiểu, sau này nhất định phải hỏi nương mới được..

“ Oa! Thật……… nha, tỷ… người đó là nương sao,…”…nam oa hưng phấn kinh ngạc mở to mắt nhìn tỷ tỷ của mình

“ Đương nhiên là thật, cục cưng….lại đây nương ôm một cái,” Vũ Mị cười khẽ bước lại gần ôm lấy nàng bảo bối nhóm, thật xinh đẹp, thật giống Phượng nha………..

“ Oa, nương………”…cục cưng vui sướng kêu lên, mắt to chớp chớp, ôm lấy chính mình nương, nương thật khá nhìn a

“ Ha hả………” Đường Vũ Mị cười rộ lên, xinh đẹp dung nhan càng thêm chói lọi

“ Bảo bối, cục cưng cùng ngươi chưa có tên sao” Vũ Mị ôn nhu vấn

 “ Ân…………phụ thân nói, là để cho mẫu thân đặt ”. Búp bê nữ oa oa tại trong lòng Vũ Mị làm nũng nói, nha nương thân thật thơm

“ Hảo……….ừm! bảo bối gọi Đường Mạc Phong, cục cưng gọi là Đừng Phi Ly………như thế nào, thích ko?……” Vũ Mị ôn nhu cười

“ Ân………..thích” , hai búp bê cùng đồng thanh hô, xinh đẹp phấn nộn khuôn mặt càng thêm cười sáng rọi

Thập nguyệt 948 nguyên niên, Phượng đế tìm được hoàng hậu mất tích 5 năm cùng đôi long phượng thai trở về hoàng cung, cả nước lâm vào mừng vui, các đại thần vô cùng vui mừng, Phượng đế đại xá thiên hạ, thiên hạ cùng vui…….
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8 Tap 2
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14 Tap 3
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19 end
Phan_1 Tap 1
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .